Đăng trong Đam mỹ

Mạt Thế Cự Cổ – 73


Từ chương này xác định thân phận của Thỏ lão đại nhé :icontuzkistarsplz:

Lão đại, thành chủ của một thành, thế mà thú khế ước là thỏ, bạn Diệp cũng đủ nhọ :icontuzkidontknowplz:

 

 

———–

 

 

 

Đệ thất thập tam chương: Khế ước

 

 

Chờ Ngô Diệp cùng Tần Vô Hoa quay đầu lại, hai bát canh gà thơm ngát ở trên bàn đã biến thành sạch bách như bát mới. Thỏ Lão đại liếm liếm mép, chuẩn bị rời đi, lại bị Tần Vô Hoa cầm lấy tai xách ngược lên. Thỏ Lão đại còn nhớ rõ thống khổ do y mang tới, trong mười ngày qua thực lực đã tăng lên nhiều khiến cho nó có tin tưởng lớn lao, nó nhe ra răng nanh muốn báo thù!

 

 

“Piu —–”

 

 

Tần Vô Hoa phản ứng cực nhanh, hơi hơi nghiêng đầu, một miếng băng sắc bén bay sượt qua lỗ tai của y, phanh một tiếng cắm chặt lên trên vách tường.

 

 

Thỏ Lão đại sửng sốt trong chớp mắt, hiển nhiên nó không hề nghĩ tới thực lực trong cơ thể của mình lại biến thành như vậy. Nó thừa dịp Tần Vô Hoa đang thất thần, lập tức giãy ra, có chút hơi hơi đắc ý hướng về hai kẻ hai chân ngu xuẩn kia để nhe răng hăm dọa, sau đó phì phì phì phun ra một lượng lớn những băng chủy. Ngô Diệp lập tức ngưng tụ ra một tường nước thật dày, khó khăn lắm mới ngăn cản được những băng chủy. Tần Vô Hoa tinh thần vừa động, liên tục thả ra ba con lôi xà, Ngô Diệp thập phần phối hợp ném tới trên người Thỏ Lão đại một quả thủy cầu. Chỉ nghe Thỏ Lão đại hét thảm một tiếng, lại một lần nữa —– té nhào.

 

 

Ngô Diệp triệt hồi dị năng, đem Thỏ Lão đại đã ‘hôn mê’ nhặt lên, nhìn trái nhìn phải, nắm lấy móng vuốt mập của Thỏ Lão đại, nói: “Đây là tình tiết ma thú biến đổi sao? Đây không khoa học a.”

 

 

Hệ thống đã lười chẳng còn muốn phun tào kí chủ ngu xuẩn thêm nữa —– ngươi có thể có dị năng, chẳng lẽ không cho phép những thú biến dị khác được có sao? Vị diện này khoa học kỹ thuật lạc hậu như vậy, vậy mà còn dám nhắc tới chuyện khoa học, ha ha.

 

 

Tần Vô Hoa nhíu mày nói: “Đây đại khái cũng là kết quả của biến dị đi.”

 

 

Ngô Diệp ánh mắt lóe lên, thời điểm vừa rồi nhéo nhéo móng vuốt của Thỏ Lão đại, nhìn thấy một móng vuốt khác của nó theo bản năng rụt lại. Hắn túm lấy cái lỗ tai của Thỏ Lão đại, chọc chọc mũi của nó: “Mày tỉnh tỉnh lại cho tao, giả bộ ngất đi, tao liền sẽ làm thịt mày.” Ngô Diệp đánh bậy đánh bạ mà hoàn thành được nhiệm vụ, bởi vậy bỏ lỡ được bước mấu chốt nhất. Giờ hắn vô cùng cấp bách có nhu cầu muốn Thỏ Lão đại tiếp tục để cho hắn làm thí nghiệm.

 

 

Thỏ Lão đại cố tình nhắm mắt lại, làm bộ như cái gì cũng nghe không thấy, cái gì cũng nghe không hiểu. Trên thực tế, nó quả thực nghe chẳng hiểu gì cả thật.

 

 

“Không mở mắt ra, Đại Tần, chúng ta hôm nay bữa tối sẽ ăn thịt thỏ xào cay cùng với thịt thỏ xào rau củ, □□…”

 

 

Những cái khác Thỏ Lão đại nghe không hiểu, thế nhưng liên tiếp tên của mấy món ăn kia thì nó đều hiểu được. Không phải là nó học được ngôn ngữ của nhân loại, mà là chủ nhân bị lừa năm đó cả ngày đều túm lấy phần thịt mỡ của Thỏ Lão đại, đem những món đồ ăn có liên quan tới ‘thỏ’ ra để nhắc nhở nó. Hiện tại hai kẻ hai chân ngu xuẩn trước mắt này lại dùng phương thức đồng dạng, nói cho nó biết những món ăn này là có thật.

 

 

QAQ không muốn bị ăn a!

 

 

Thỏ Lão đại đấu tranh trong vòng ba giây ngắn ngủi, nơm nớp lo sợ mở to đôi mắt, ôm chân trước làm ra bộ dạng dập đầu, nhìn Ngô Diệp tràn đầy lấy lòng.

 

 

“Ha, Đại Tần, anh nhìn xem nó thực thông minh nha, giống như có thể nghe hiểu được lời em nói.” Ngô Diệp ngạc nhiên nói, không tiếp tục tra tấn Thỏ Lão đại nữa, bắt nó để lên trên mặt bàn. Thỏ Lão đại thành thành thật thật ngồi chồm hỗm ở đó, tận lực giảm thấp độ tồn tại của mình. May mắn nó không nghe hiểu được tiếng người, bằng không phỏng chừng đó bị tức giận tới mức phun đầy máu lên trên mặt của Ngô Diệp.

 

 

Tần Vô Hoa khẽ cười nói: “Là rất thông minh, bất quá tính tình không được tốt lắm.” Cùng người nào đó giống nhau. Sợ ai đó sẽ xù lông, Đại Tần vô cùng thông minh không đem lời phía sau nói ra.

 

 

Ngô Diệp đùa giỡn với Thỏ Lão đại trong chốc lát, Thỏ Lão đại dùng sức đem bản thân giả trang thành bộ dạng ngoan ngoãn. Thấy nó nghe lời như vậy, Ngô Diệp dùng dị năng giúp nó chữa khỏi những vết thương ở trên cơ thể. Thỏ Lão đại cả người thoải mái, vô cùng không có cốt khí mà cọ cọ lên trên lòng bàn tay của Ngô Diệp, bộ dáng híp mắt lại nghe lời cực kỳ. Hắn quay đầu đối với Tần Vô Hoa nói: “Anh lại đi đun cho em một nồi canh đi, phần canh trước đó đều bị tiểu hỗn đản này ăn sạch rồi.”

 

 

“Được, bất quá em phải cẩn thận nó đấy.” Tần Vô Hoa đối với con thỏ này vẫn có chút lo lắng.

 

 

“Ừm.” Ngô Diệp đãng trí lên tiếng, tiếp tục vuốt ve bộ lông trắng mềm mại không chút tì vết như tơ lụa của Thỏ Lão đại, xúc cảm rất không tồi.

 

 

Tần Vô Hoa hiệu suất rất cao, lập tức một lần nữa bưng hai bát canh gà tới đây, lần này đặc biệt còn có thêm hai quả trứng chần nước sôi. Ngô Diệp ăn xong liền đánh ợ một tiếng nhỏ, tiếp tục nghiên cứu Thỏ Lão đại.

 

 

Hắn đem xích tinh đặt ở trước mặt của Thỏ Lão đại, lúc này đây Thỏ Lão đại thế nhưng không có một ngụm nuốt vào xích tinh, ngược lại đem xích tinh tới trước mặt của Ngô Diệp. Ngô Diệp khó hiểu nhíu mày: “Nó làm vậy là ý gì?”

 

 

Tần Vô Hoa nhíu mày trầm tư một lúc rồi nói: “Có lẽ nó muốn để cho em hấp thu năng lượng tinh hạch, em thử xem xem.”

 

 

Ngô Diệp cũng hiểu được thoạt nhìn ý tứ của Thỏ Lão đại là như vậy, liền đem xích tinh cầm trong tay, vận chuyển <Căn bản thổ nạp pháp> cùng với <Cực phẩm khống thủy thuật>, màu sắc của tinh hạch nhạt đi hơn một chút, Thỏ Lão đại bỗng nhiên nhổm dậy, nhảy vào trong lồng ngực của Ngô Diệp. Ngô Diệp lập tức cảm giác được một phần năng lượng tinh hạch đang tiến vào trong cơ thể của mình đột nhiên biến mất. Hắn nhìn chăm chú tỉ mỉ Thỏ Lão đại đang nằm trong lồng ngực của mình, trên người nó rõ ràng được bao phủ một tầng mỏng quang mang, đây là dao động của năng lượng tinh hạch.

 

 

Ngô Diệp sau khi lặp đi lặp lại nhiều lần thí nghiệm, rốt cuộc cho ra kết luận —– hắn cùng Thỏ Lão đại lấy năng lượng làm cầu, thành lập nên một liên hệ thần bí nào đó. Chỉ cần Thỏ Lão đại ở cạnh hắn, khi hắn tu luyện hấp thu năng lượng tinh hạch, Thỏ Lão đại cũng sẽ hấp thu được một phần năng lượng trong số đó. Đồng thời, năng lượng tinh hạch mà Thỏ Lão đại chiếm được từ Ngô Diệp, hoàn toàn không gây thương tổn tới cơ thể của nó, tất cả đều an toàn nhanh chóng tiến nhập vào trong thú hạch của nó. Nhưng mà loại liên hệ này chỉ giới hạn giữa hắn cùng Thỏ Lão đại, nếu là Tần Vô Hoa hấp thu năng lượng tinh hạch, Thỏ Lão đại không có biện pháp nào hấp thu được.

 

 

Ngô Diệp cùng Tần Vô Hoa suy xét nghiên cứu thông qua những thí nghiệm được lặp đi lặp lại, nhất trí cho rằng liên hệ này rất có thể bởi vì ‘thú hạch’ mà sinh ra. Mà ý nghĩa lớn nhất của phát hiện này chính là, nhân loại có thể thông qua dạng liên hệ này để cùng thú biến dị hỗ trợ kề vai sát cánh chiến đấu cùng nhau. Ngô Diệp hiện tại vô cùng cấp bách muốn chứng minh, loại liên hệ thần bí này chỉ duy độc ở hắn mới có thể tạo ra, hay là có thể áp dụng được với tất cả các dị năng giả. Nếu là phía trước, vậy thì hắn về sau này lại càng phải thêm cẩn thận; nếu là phía sau, vậy thì đây là một tin mừng cực kỳ lớn đối với dị năng giả ở Lam Thành, thậm chí là dị năng giả trên khắp thế giới.

 

 

Ngô Diệp cùng Tần Vô Hoa lúc này đồng nhịp quyết định đi tới khu nuôi dưỡng để làm càng nhiều thí nghiệm hơn.

 

 

Ngô Diệp còn một nhiệm vụ tùy cơ, đấy là cứu trợ Ngưu vương. Hắn hiện tại đem nhiệm vụ này giao lại cho Tần Vô Hoa. Tần Vô Hoa biết rõ từng bước mà Ngô Diệp đã thí nghiệm ở trên người của Thỏ Lão đại. Ngưu vương đã đạt tới cấp ba đỉnh giai, nhưng mà thử đi thử lại, vô luận như thế nào, y cũng không có biện pháp thúc đẩy được Ngưu vương kết thú hạch, càng không có biện pháp cùng Ngưu vương xây dựng liên hệ. Ngược lại, Ngưu vương đã sắp hấp hối bởi vì bị y tra tấn, nếu không phải có dị năng chữa trị của Ngô Diệp giúp nó trị liệu, phỏng chừng đã sớm toi mạng.

 

 

Bất quá, tra tấn —– chữa trị —– tra tấn —– chữa trị, nghe như thế nào cũng cảm thấy được đây là một câu chuyện xưa tràn ngập bi thương.

 

 

Cuối cùng, Ngô Diệp thực sự nhìn không nổi nữa, chính hắn xuất trận. Nhưng mà kỳ quái là, những chiêu bài hắn dùng trên người của Thỏ Lão đại, sau khi phóng tới trên người của Ngưu vương, lại hoàn toàn mất đi hiệu lực. Hắn vô luận làm như thế nào cũng không thu phục được cỗ năng lượng kia ở trong cơ thể của Ngưu vương. Ngô Diệp liên tưởng tới dị năng hệ băng của Thỏ Lão đại, mơ hồ cảm thấy được nguyên nhân có thể nằm ở việc tính chất dị năng.

 

 

Ngô Diệp đối với Quý Sùng nói: “Cậu lập tức gọi điện cho cha của cậu, bảo ông ta nhanh chóng phái tới đây một dị năng giả hệ giám định.”

 

 

Quý Sùng thập phần tò mò, tới tột cùng Ngô Diệp là làm như thế nào mà thu phục được Thỏ Lão đại. Hai lời cũng chưa nói, lập tức gọi điện thoại cho cha già nhà mình. Sau hơn mười phút, một dị năng giả hệ giám định được đưa tới đây. Dị năng giả hệ giám định được đưa tới trợn tròn cả mắt, cho tới bây giờ còn chưa từng thấy ai đi giám định dị năng cho thú biến dị hết, chẳng lẽ thú biến dị cũng giống như nhân loại, có các hệ dị năng khác nhau?

 

 

Lý Hạ Tri không biết đã dùng cách nào để câu thông với Ngưu vương, Ngưu vương ngoan ngoãn đem đầu của mình đặt lên trên công cụ giám định. Nó phân ra một tia năng lượng, truyền vào trong công cụ giám định, công cụ giám định lập tức lóe lên một màu sắc đại biểu tương ứng.

 

 

Quả thế.

 

 

Ngô Diệp để cho những người không liên quan rời đi, ngoại trừ Tần Vô Hoa ra, chỉ để lại Lý Hạ Tri cùng Quý Sùng.

 

 

Lý Hạ Tri vốn là dị năng giả hệ sức mạnh, vừa vặn cùng dị năng của Ngưu vương tương xứng. Ngô Diệp đại khái nói cho anh ta biết cách để thúc đẩy thú biến dị kết được thú hạch, cùng với làm thế nào để thành lập liên hệ đối với thú biến dị. Bởi vì nguyên nhân <Căn bản thổ nạp pháp> cho nên trong quá trình thành lập liên hệ, kỳ thực hắn cùng Thỏ Lão đại đã đi đường tắt, thế nhưng hắn lại không thể nói cho người khác biết về sự tồn tại của <Căn bản thổ nạp pháp>. Lý Hạ Tri nghe hắn hướng dẫn mà như rơi vào giữa sương mù. Cũng may Lý Hạ Tri đối với cấu tạo trên người của động vật hết sức quen thuộc, ở trong thời gian một ngày một đêm được Ngô Diệp hao phí sức lực để trợ giúp, rốt cuộc cũng thành công cùng Ngưu vương xây dựng liên hệ, triệt để chứng thực suy đoán của Ngô Diệp.

 

 

Cho dù cuối cùng Ngưu vương xây dựng liên hệ cùng với Lý Hạ Tri, thế nhưng Ngô Diệp mới là người đưa ra quyết định mấu chốt, vì thế hệ thống vẫn phán định là nhiệm vụ hoàn thành. Ngô Diệp đạt được 500 tích phân phần thưởng. Số thưởng này ngang bằng với số thưởng khi giết một con tang thi khổng lồ. Lấy trình độ keo kiệt của hệ thống mà nói, thưởng cho như vậy xem như là đã rất nhiều.

 

 

Lý Hạ Tri cùng Ngưu vương sau khi thành công xây dựng liên hệ, Ngưu vương không cần phải chịu đựng cuồng bạo do thương tổn của năng lượng tinh hạch mang tới nữa, cũng bởi vì loại ‘liên hệ’ này, đối với Lý Hạ Tri lộ ra nhiều hơn một chút thân mật. Sau khi khỏi hẳn, cứ cách ngày là sẽ xuống ruộng để cày kèo. Sau khi có thú hạch, năng lượng của Ngưu vương tăng lên rất nhiều. Nó kéo theo lưỡi cày khổng lồ được đặc chế dành riêng cho mình, ở trong ruộng đất chạy như bay, công việc cấy cày ngày càng nhanh và tốt hơn. Ở dưới sự dẫn dắt của Ngưu vương, những con trâu cày khác cũng chịu khó hơn không ít.

 

 

Sau khi tất cả mọi suy đoán được chứng thực, Ngô Diệp trộm lấy khái niệm ở trong tiểu thuyết huyền huyễn để gọi loại ‘liên hệ’ này là khế ước. Thú biến dị sau khi cùng nhân loại thành lập ‘liên hệ’, sẽ được gọi là thú khế ước.

 

 

Ngô Diệp từ chỗ hệ thống nơi đó biết được, một người có dị năng thì cả đời chỉ có thể ‘khế ước’ được với một thú biến dị, ngoại trừ một bộ phận dị năng giả hệ tinh thần vô cùng đặc biệt ra. Mà Ngô Diệp hiển nhiên không thuộc về thành phần một số dị năng giả đặc biệt sở hữu hệ tinh thần. Hắn cùng Thỏ Lão đại mắt to trừng mắt nhỏ, tức giận xù lông tới vài ngày liền. Thỏ Lão đại, hệ thống cùng với Tần Vô Hoa toàn bộ đều né tránh hắn.

 

 

Hắn mới không cần con thỏ bán manh này, hắn muốn một thú khế ước khốc soái cuồng bá duệ!

 

 

Thú biến dị trong khu nuôi dưỡng tổng cộng có ba, bốn trăm con, thế nhưng số thú biến dị này cũng không phù hợp để chiến đấu. Ngô Diệp tạm thời cũng không có ý định đem nội dung cụ thể của ‘khế ước’ công khai với thiên hạ, bất quá tại công hội liệp thi giả, hắn rất nhanh liền ban bố thêm nhiệm vụ thu mua thú biến dị, giá cả cao tới mức khiến cho người ta phải thay đổi sắc mặt.

 

 

 

___________________

Tác giả:

Một con mèo lười mỗi ngày đều ngủ vùi trong ổ ~ ♥

Một suy nghĩ 2 thoughts on “Mạt Thế Cự Cổ – 73

Hôn Miu ta đi ~