Đăng trong Đam mỹ

Mạt Thế Cự Cổ – 117


Đệ nhất bách thập thất chương

 

 

Ngô Diệp hiện tại có chút muốn sờ mạch môn của hệ thống. Thời điểm muốn cầu cạnh hệ thống, miệng đặc biệt ngọt: [Hệ thống ngoan, có thể hay không nói cho ta biết cây sinh mệnh là thứ đồ gì a?]

 

 

* mạch môn: tâm mạch ở cổ tay, ngày xưa người ta bắt mạch này để phỏng đoán xem phụ nữ có mang thai hay không. Ở đây Ngô Diệp ám chỉ hệ thống đột nhiên dở chứng thông báo nhiệm vụ, rất giống tính khí thất thường của người đang mang thai

 

 

Hệ thống: [Kiểm tra kho số liệu cần 100 tích phân cùng 10 thấu tinh.]

 

 

Ngô Diệp lầu bầu một câu: [Tiểu tham tiền, được rồi được rồi, chỉ 100 tích phân mà thôi, ngươi trừ đi.] Trong hội trường đã có người bắt đầu ra giá, bất quá, ‘cây thủy tinh’ trong mắt mọi người ở đây nhiều nhất chỉ có tác dụng trang trí. Ngoại hình quả thực độc đáo xinh đẹp, mua về để bài trí cũng không tồi. Nhưng mà, so với những dược vật quý hiếm vừa lên sàn, nhiệt độ bán đấu giá của ‘cây thủy tinh’ này thấp hơn không ít.

 

 

Mặt bảng khống chế của hệ thống biến đổi, bên trên xuất hiện rất nhiều loại thuốc, xếp hạng trên cùng bắt mắt nhất chính là vắc-xin phòng bệnh bệnh độc D, cùng với dược xua đuổi tang thi.

 

 

Không cần xem thêm nữa, Ngô Diệp liền hạ quyết tâm, mặc kệ trả giá bao nhiêu cũng nhất định phải mua được cây sinh mệnh.

 

 

Đang muốn ra giá, ánh mắt của Ngô Diệp quét tới nhóm lão quái vật đang ngồi thiền xung quanh. Con ngươi đảo một vòng, lại hỏi hệ thống: [Hệ thống ngoan, ngươi có thể hay không trực tiếp liên lạc với mẹ ta, bảo người đem đồ vật đoạt lấy.] Hắn vẫn luôn ngồi im không tham gia đấu giá, vừa ra tay, những lão quái vật kia khẳng định sẽ nghi ngờ. Số hoàng kim trong tay còn chưa tuồn được ra ngoài, trên người hắn chỉ có 300 ~ 400 triệu có thể sử dụng được, vạn nhất phải cùng nhóm lão quái vật này tranh đoạt, thua thiệt chỉ có chính mình.

 

 

Hệ thống chào giá trên trời: [1000 tích phân cùng 1 chanh tinh.]

 

 

Ngô Diệp thịt đau mắng: [Sao ngươi không đi cướp đi? 500 tích phân cùng 5 xích tinh, có làm hay không, bằng không ta…]

 

 

Chưa đợi hắn nói xong, hệ thống trực tiếp khấu trừ tích phân, giống như sợ hắn đổi ý. Nhị thiếu hiểu ra, mẹ nó, tiểu hỗn đản này tuyệt đối là cố ý, lại hãm hại lão tử!

 

 

Hệ thống đọc được hoạt động tâm lý của kí chủ ngu xuẩn, cảm thấy vô cùng ủy khuất. Nếu không phải có nó nhắc nhở nhiệm vụ, kí chủ ngu xuẩn cả đời này đừng hòng làm ra được vắc-xin phòng bệnh độc D chân chính. Rầm rì, mặc kệ hắn. Tuy nghĩ như vậy, hệ thống vẫn có chút chột dạ.

 

 

Hệ thống tích chữ như vàng, nói với Hà Uyển Thục bảy chữ: [Ngô Diệp bảo ngươi mua thứ kia.]

 

 

Hà Uyển Thục trong đầu đột nhiên xuất hiện một thanh âm máy móc lạnh như băng, phi thường ngạc nhiên, cũng may bà từng nghe qua thanh âm của hệ thống, rất nhanh trấn định lại. Bà đầu óc vô cùng nhanh nhạy, lập tức hiểu rõ ý tứ của Ngô Diệp, đợi vài giây sau khi điều chỉnh tốt biểu cảm, che miệng đè lại thanh âm, nhẹ giọng nói với Ngô Dung: “Anh cả của em vẫn luôn ngủ không đủ giấc, nếu không chúng ta mua bồn hoa này rồi tặng cho anh ấy đi?”

 

 

Ngô Dung không hiểu vì sao Hà Uyển Thục đột nhiên lại đưa ra yêu cầu như vậy, nhưng anh vợ quả thực có bệnh xấu là suy nhược thần kinh, ông vẫn luôn biết đến, lập tức gật đầu: “Được, em xem rồi đấu giá đi.”

 

 

Hai vợ chồng bọn họ trao đổi thanh âm vô cùng nhỏ, thế nhưng nhóm lão quái vật ngồi xung quanh mỗi người đều là cao thủ nội gia, lỗ tai cỡ nào nhạy bén? Hoàn toàn nghe được nhất thanh nhị sở. Bất quá bọn họ cũng không hoài nghi, Ngô Diệp sau khi ngang trời xuất thế, nhóm lão quái vật lợi dụng đặc quyền đem tổ tông thân thích mấy đời của hắn đều điều tra rõ ràng, cậu cả của Ngô Diệp quả thực có chút bệnh vặt, trong hồ sơ tự nhiên có ghi chép. Nếu Ngô Diệp ra tay mua đồ vật này nọ, bọn họ còn có thể sinh ra lòng nghi ngờ. Nhưng người mua lại là người bình thường như Ngô phụ, nói thật, loại bồn hoa nhỏ chỉ có tính chất bài trí này dù có xinh đẹp hơn nữa đối với bọn họ mà nói quả thực không có ý nghĩa gì, chẳng bằng dành dụm tiền, mua vật phẩm quan trọng ở phía sau.

 

 

* nhất thanh nhị sở: rõ ràng không thiếu sót

 

 

* ngang trời xuất thế: đột nhiên xuất hiện, không có biểu hiện gì báo trước

 

 

Cuộc đấu giá cây sinh mệnh được mệnh danh là ‘cây thủy tinh’ tính cạnh tranh không kịch liệt, chẳng qua vẫn có một tên nước ngoài cắn chặt truy giá, cuối cùng Hà Uyển Thục tiêu tốn 2400W $ mới có thể dành được chiến thắng.

 

 

Nhóm lão quái vật trong đầu chợt lóe qua một ý niệm: Dùng hơn 150 triệu mua một bồn hoa để tặng cho cậu cả bị suy nhược thần kinh, của cải của Ngô gia so với bọn họ biết đến nhiều hơn rất nhiều.

 

 

Nhóm lão quái vật không nghĩ quá sâu, lực chú ý của bọn họ rất nhanh liền bị vật phẩm áp trục tiếp theo hấp dẫn.

 

 

10 bình ‘Dịch tinh khiết thanh xuân’.

 

 

10 viên ‘Duyên linh hoàn’.

 

 

100 viên ‘Dưỡng tâm hoàn’.

 

 

1 bản ‘Bí thuật yoga bí truyền’.

 

 

* dịch tinh khiết thanh xuân: dung dịch được chắt lọc kĩ càng chỉ còn lại tinh túy, có tác dụng kéo dài thanh xuân

 

 

* duyên linh: kéo dài tuổi thọ

 

 

* dưỡng tâm: nuôi dưỡng cơ thể

 

 

* Yoga: là một họ các phương pháp luyện tâm và luyện thân cổ xưa bắt nguồn từ Ấn Độ, người luyện Yoga có thể gọi là hành giả. Yoga cổ điển phân thành tám cấp: Chế giới, Nội chế, Tọa pháp, Điều tức, Chế cảm, Chấp trì, Tĩnh lư, Samādhi. Người ta đồn rằng, trong lúc tu luyện ba cấp Chấp trì, Tĩnh lư cùng Samādhi, hành giả có thể chứng nghiệm một vài năng lực siêu nhân, ví dụ như biết được quá khứ cùng tương lai, biết được kiếp trước của bản thân, hiểu được tiếng nói của chúng sinh,…

 

 

 

 

Một nhóm nghe tên đã biết công dụng, lập tức khiến cho không khí hội trường trở nên sôi trào. Sau cùng khi vật phẩm cuối cùng được mang lên đài, người chủ trì buổi bán đấu giá còn chưa kịp giới thiệu, cả hội trường đều oanh động.

 

 

Thanh âm cạnh tranh trong hội trường không ngừng được vang lên, giá trị không ngừng được tăng cao. Trên màn hình phía sau lưng người chủ trì hiện ra vài chữ to: ‘Suối thần tinh luyện vật’.

 

 

* tinh luyện: chắt lọc, chiết xuất, tinh chế

 

 

Cái gì vậy, hoàn toàn chưa từng nghe tới.

 

 

Ngô Diệp khẽ nhíu mày, hỏi hệ thống: [Đó là cái gì?]

 

 

Lúc này hệ thống không mở miệng đòi Ngô Diệp tích phân, trực tiếp đáp: [Một loại vật chất tương tự nguyên dịch gen chữa trị cấp thấp, tác dụng xấp xỉ.]

 

 

Ngô Diệp vừa nghe cùng cấp bậc với nguyên dịch gen chữa trị cấp thấp, nhất thời không còn hứng thú.

 

 

Nhưng mọi người ở đây thì không nghĩ như vậy.

 

 

Chỉ có bên trong các tập tin cực kỳ cơ mật mới có những ghi chép liên quan đến nước suối thần. Căn nguyên của nước suối vốn nằm sâu bên trong rừng mưa nhiệt đới Amazon, tại trong một di chỉ của người Maya, địa hình xung quanh cực kỳ phức tạp, độc thảo độc trùng trải rộng, hơn nữa còn có mãnh thú đáng sợ chiếm cứ, vô số nhà thám hiểm đã chôn thây nơi đó, thuộc loại một trong số ít những cấm khu thần bí trên địa cầu. Sau đó có một nhà thám hiểm thành công trở về, đồng thời mang được về một bình nước suối. Lúc đó người kia liền phát hiện ra loại nước suối này tựa hồ có thể thúc đẩy khiến cho vết thương nhanh chóng khép lại, vì vậy mang về, giao cho phòng thí nghiệm xét nghiệm. Kết quả biểu hiện xét nhiệm cho thấy bên trong nước suối này có một loại vật chất đặc thù, có thể làm tăng lên số tế bào mới, toàn diện nâng lên sức sống của tế bào mới. Biểu hiện sau khi tiến thêm một bước kiểm tra, loại vật chất này ở trên lý thuyết thậm chí có thể chữa trị gen thiếu hụt, khiến cho một đám người tham gia thí nghiệm phải kinh ngạc đến ngây người.

 

 

* người Maya: những người xây dựng nên Nền văn minh Maya cổ nổi tiếng. Họ là một bộ tộc thổ dân châu Mỹ, từ 2000 năm trước đã từng sinh sống ở bán đảo Yucatán của Trung Mỹ, thuộc đông nam México, Bắc Guatemala và Honduras ngày nay. Nền văn minh Maya đạt một trình độ cao không những về lĩnh vực xây dựng nhà nước mà còn phát triển rực rỡ cả lĩnh vực kiến trúc, toán học, thiên văn học và tính toán thời gian

 

 

Loại vật chất này sau khi bị phát hiện được mệnh danh là ‘vật chất thần’. Một lọ nước suối ‘vật chất thần’ phi thường có công dụng, tác dụng không lớn, nhưng một khi trải qua tinh luyện chiết xuất, có được hiệu quả cực kỳ cường đại.

 

 

Tiêu trừ bệnh kín, kéo dài tuổi thọ, gia tăng công lực.

 

 

Không ai có thể ngăn cản được loại dụ hoặc này. Người chưa từng uống qua không biết được tác dụng cùng hiệu quả có lẽ còn có thể sinh ra nghi vấn. Người chân chính uống qua rồi, cam đoan thử một lần liền nghiện.

 

 

Nhưng mà, nước suối thần quá ít, rất trân quý, thời điểm mới phát hiện ra phía chính phủ hoàn toàn không tin tưởng, khiến cho tin tức bị lưu truyền trong giới thượng lưu, vì vậy sau đó bị chính phủ M quốc lũng đoạn thu mua. Loại nước suối này giống như có linh tính, thời điểm ban đầu sau khi bị phát hiện ra, có người mưu toan muốn khai phá xung quanh để khai thác nước suối với mức độ lớn nhất. Kết quả bọn họ vừa động thủ, nước suối trực tiếp khô kiệt, khô cạn ròng rã ba năm. Về sau, không còn ai dám động tới nơi đó.

 

 

Trước kia sản lượng nước suối khá ổn định, vài năm trước hàng năm có thể lấy được khoảng 5 tấn, ba năm gần đây, bởi vì ô nhiễm môi trường càng ngày càng nghiêm trọng, sản lượng nước suối bị giảm mạnh, mỗi năm qua đi cho đến hiện tại chỉ còn lấy được 2 tấn nước suối. Cứ 200 kilogam nước suối có thể chiết xuất được một nhánh ‘Suối thần tinh luyện vật’, một nhánh ‘Suối thần tinh luyện vật’ có thể kéo dài tuổi thọ 3 ~ 5 năm, tăng cường công lực 6 ~ 10 năm, còn bệnh kín gì đó còn phải xem trình độ nặng nhẹ của bệnh, có người trực tiếp khỏi hẳn cũng có người chỉ chuyển biến tốt. Mà thời điểm gặp phải ngoại thương, tựa như lần trước Triệu Quân bị thương ở M quốc, nếu trên người anh có ‘Suối thần tinh luyện vật’, dù không được Ngô Diệp cứu giúp, cũng có thể kiếm về một mạng. Đáng tiếc khi đó căn bản không có hàng, cho dù có hàng, cũng chưa chắc đã mua được.

 

 

Nhưng mà, vô luận như thế nào, loại ‘Suối thần tinh luyện vật’ này hiện nay khoa học kỹ thuật còn chưa thể tổng hợp được. Theo nước suối càng ngày càng ít, giá cả của ‘Suối thần tinh luyện vật’ cũng tăng lên một cảnh giới mới.

 

 

Lần này trong buổi đấu giá, xuất hiện tổng cộng năm nhánh ‘Suối thần tinh luyện vật’, trên cơ bản là toàn bộ số lượng mà năm trước phía chính phủ gom vào trong tay. Này giá trị có bao nhiêu trân quý?

 

 

Giá khởi điểm dùng đơn vị trăm triệu $ để đấu giá, cho phép lấy vật đổi vật.

 

 

Cạnh tranh rất nhanh tiến vào giai đoạn gay cấn, Ngô Diệp nhìn con số không ngừng tăng lên trên màn hình, chỉ cảm thấy một trận miệng lưỡi khô khốc.

 

 

1 tỷ $, 2 tỷ $, 2.5 tỷ $…

 

 

Mẹ nó, sớm biết vậy lão tử đã lấy ra hai ống nguyên dịch gen chữa trị cấp thấp mang đi bán, bao nhiêu tiền cũng đều có, còn đi giết tang thi làm gì. Nhị thiếu đặc biệt tức giận bất bình, trở về nhất định phải bảo Đại Tần bồi thường cho hắn!

 

 

Hệ thống rất đúng trọng tâm giội nước lã: [Cho dù có nguyên dịch gen chữa trị cấp thấp, ngươi dám lấy ra để bán sao?] Ngu ngốc, vẫn nên ngoan ngoãn tu luyện làm nhiệm vụ giết tang thi đi.

 

 

Đúng vậy, hắn dám lấy ra để bán sao? Nhìn tư thế điên cuồng trong hội trường lúc này, hơn nữa còn có cao tầng của rất nhiều quốc gia liên hợp lại trấn trụ, mới có thể bảo vệ được nước suối thần, hắn nếu có thể lấy ra một vật có tác dụng tương tự như ‘Suối thần tinh luyện vật’, còn không phải để cho người ta ăn tươi nuốt sống hay sao? Cho dù hắn có năng lực để bảo vệ chính bản thân, người nhà của hắn, bằng hữu của hắn thì sao? Nếu là ở Lam Thành, người duy nhất hắn chân chính không thể bỏ qua chỉ có một mình Tần Vô Hoa, thì tại vị diện này, có quá nhiều người được hắn đặt trong lòng.

 

 

Hắn vẫn còn quá yếu.

 

 

Ngô Diệp lần đầu tiên nhìn thấu rõ ràng hai chữ: quyền thế.

 

 

Rất nhanh, ánh mắt xao động của Ngô Diệp dần dần trầm tĩnh xuống, đôi mắt bình tĩnh nhìn con số bên trên màn hình không ngừng biến đổi. Trên mặt bảng khống chế trong hư không, đường tiến độ gen cường hóa của Ngô Diệp thế nhưng tại dưới tình huống không hấp thu bất kỳ năng lượng gì, điên cuồng tăng lên một đoạn ngắn, cuối cùng vững vàng dừng ở 90%.

 

 

Còn kém 10% là có thể thăng cấp trở thành dị năng giả cấp năm.

 

 

Không ngờ có thể dùng tâm thức để tăng lên thực lực, kí chủ ngu xuẩn chung quy cũng không ngu xuẩn đến mức bất trị. Trong con chip của hệ thống hiện lên một loại số liệu phức tạp tương tự với cao hứng, con chip không khỏi hơi hơi nóng lên.

 

 

* tâm thức: là dòng ý thức của con người. Người ta coi trí tuệ, tâm trí và tiềm thức là ba chiều của không gian tâm thức. Tâm thức được khai thông dẫn đến tinh thần lực của con người cũng tăng lên, ý chí kiên định hơn

 

 

Xem trong toàn bộ quá trình cạnh tranh, đại não đang nóng lên của Ngô Diệp rốt cuộc cũng tỉnh táo lại. Mặc kệ là ai chiếm được ‘Suối thần tinh luyện vật’ cũng đều không quan hệ gì tới hắn, điều hắn cần làm chính là tăng lên thực lực của bản thân, không ngừng khiến cho bản thân cường đại, để cho năng lực của bản thân lớn mạnh, chân chân chính chính đứng trên đỉnh mũi nhọn của kim tự tháp, chứ không phải dựa vào hào quang hay da hổ của bất cứ ai.

 

 

* da hổ: ám chỉ lớp ngụy trang dùng để đe dọa người khác

 

 

Buổi đấu giá kết thúc, vì đảm bảo vật đấu giá được an toàn, toàn bộ quá trình giao hàng phải chờ đến khi lên bờ mới được tiến hành.

 

 

Sau khi buổi đấu giá lên đến trăm tỷ kết thúc, Triệu gia phải bận rộn suốt một đoạn thời gian rất dài.

 

 

Ngày kế tiếp sau khi lên bờ, Ngô Diệp trực tiếp hoàn thành giao hàng, mang theo cây sinh mệnh và 100 triệu đồng cùng cha mẹ trở về H thị. Đi đến xưởng thực phẩm cầm theo một ít kẹo gôm dẻo [1] cùng chocolate, mua 15 thùng thuốc lá giả, hắn ôm cây sinh mệnh trực tiếp trở lại Lam Thành.

 

 

Tại thời điểm giao hàng, Ngô Diệp mới biết được hóa ra cây sinh mệnh mọc ở bên bờ suối thần, bởi vì đóa hoa cực kỳ xinh đẹp lại độc nhất vô nhị, cho nên mới có người đào nó lên, muốn nhìn xem có công hiệu gì đặc biệt hay không. Kết quả chỉ là một đóa hoa có tác dụng an thần, hơn nữa sau khi trồng vào bồn hoa, màu sắc tiêm diễm ban đầu cũng dần dần biến thành màu trắng bệnh trạng, trắng đến mức gần như trong suốt. Người nuôi dưỡng cây sinh mệnh sợ sau khi cây chết liền không đáng một đồng, bởi vậy thừa dịp này có buổi bán đấu giá, đặt cho bồn cây nhỏ một cái tên ‘cây thủy tinh’, làm bộ làm tịch tỏ vẻ huyền bí, ý đồ bán được giá cao.

 

 

Không nghĩ tới cuối cùng lại tiện nghi cho Ngô Diệp.

 

 

Sau khi Ngô Diệp đem cây sinh mệnh trở về Lam Thành, cũng không quản bên ngoài trời đang rét lạnh, trực tiếp đem cây sinh mệnh bỏ vào bên trong khu gieo trồng, chọn một vị trí gần hồ nước trung tâm để trồng xuống. Dựa theo phân phó của hệ thống, tưới cho cây sinh mệnh thật nhiều nước có chứa dị năng hệ chữa trị, lại dặn Chu Gia Bảo cẩn thận chú ý, mỗi ngày cung cấp cho cây sinh mệnh năng lượng dị năng hệ mộc.

 

 

Chờ đến trung tuần tháng ba, băng tuyết bắt đầu tan rã, cây sinh mệnh rốt cuộc cũng mọc ra một ngọn mầm xanh biếc, lá cây màu trắng bệnh trạng cũng dần dần xuất hiện lấm tấm màu xanh.

 

 

* trung tuần: từ ngày 11 đến ngày 20 hàng tháng

 

 

[Hệ thống, ngươi thành thật trả lời ta, rốt cuộc bộ phận nào của cây sinh mệnh dùng để sản xuất vắc-xin phòng bệnh độc?] Lý Nguyên bên kia hái xuống lá cây của cây sinh mệnh, mang về phòng thí nghiệm, vùi đầu nghiên cứu vắc-xin phòng bệnh độc, kết quả toàn bộ kết thúc trong thất bại.

 

 

[3000 tích phân cùng 30 chanh tinh.] Hệ thống trực tiếp báo giá. Lần này hệ thống không hề hãm hại Ngô Diệp, trong kho dữ liệu của hệ thống, loại tư liệu cao cấp như vậy có giá vô cùng đắt. Đương nhiên, chữ ‘đắt’ này chỉ nhằm vào số lượng tài sản nghèo nàn mà Ngô Diệp vẫn luôn tự mình đắc ý.

 

 

Ngô Diệp cùng nó cò kè mặc cả suốt nửa ngày, thấy hệ thống nhất định không chịu buông lỏng, cuối cùng chỉ có thể nói: [… Được rồi. Coi như ngươi lợi hại, 3000 liền 3000. Nhưng mà ngươi phải đưa cho ta tất cả thông tin về cây sinh mệnh.]

 

 

Hệ thống không hé răng, trực tiếp đem thông tin tổng quát về cây sinh mệnh hiện lên trên mặt bảng khống chế. Phần giới thiệu có mấy vạn chữ, Ngô Diệp xem xong chỉ có thể hối hận phun ra vài chữ: Đồ hãm hại.

 

 

Cây sinh mệnh tác dụng phi thường cường đại, quả sinh mệnh có thể chế tạo ra rất nhiều loại thuốc trân quý. Nhưng điều kiện tiên quyết chính là, chỉ có cây sinh mệnh trưởng thành rồi mới có thể kết quả, trước khi trưởng thành nó chỉ nở hoa, hoa kia còn mang theo độc tố. Cây sinh mệnh muốn trưởng thành cần phải hao phí một lượng năng lượng rất lớn. Một vài cây sinh mệnh từ khi sinh ra đến khi trưởng thành, hao phí ước chừng cả ngàn năm.

 

 

Ngàn năm sau, cây mọc trên phần mộ của lão tử cũng hóa thành cổ thụ.

 

 

Tại trước khi nhị thiếu mở miệng mắng, hệ thống dùng thanh âm máy móc lạnh như băng nói: [Hệ thống có phân năng lượng cao dùng riêng cho cây sinh mệnh, giá cả 10W tích phân cùng 100 hoàng tinh / 1 bao. 1000 bao phân năng lược cao mới có thể làm cho cây sinh mệnh trưởng thành nha, thân ái.]

 

 

Thân ái em gái ngươi! (╯‵□′)╯︵┻━┻

 

 

Nhị thiếu giống như nhìn thấy được tương lai tối tăm, tay rất ngứa, thật muốn trực tiếp giết chết cái cây kia!

 

 

“A Diệp, làm sao vậy, có gì không đúng sao?” Tần Vô Hoa thấy sắc mặt của hắn khó coi như vậy, thấp giọng hỏi.

 

 

Ngô Diệp vẻ mặt đau khổ, nhỏ giọng nói: “Em lại bị hệ thống hãm hại.”

 

 

“…” Tần Vô Hoa nghĩ nghĩ, vỗ bờ vai của hắn, an ủi: “Đừng nóng giận, dù sao cũng không phải là lần đầu tiên.”

 

 

Nhị thiếu trầm mặc ba giây đồng hồ: “… Hỗn đản, anh đang khinh bỉ chỉ số thông minh của lão tử sao?!”

 

 

Thỏ Lão đại thân làm chân chó số một của nhị thiếu, gần nhất vẫn luôn cùng Đại Tần và Đại Bụi nương tựa lẫn nhau, cật nhân chủy đoản, tạm thời không dám hung hăng càn quấy. Yên lặng xoay đầu qua một bên, lại giấu đầu hở đuôi dùng cái đuôi to lớn xù lông của Đại Bụi che đi thân thể của bản thân.

 

 

* cật nhân chủy đoản: ý nói đã nhận lợi lộc gì của người ta thì phải lịch sự, đối xử tốt với người ta

 

 

Nhị thiếu trong lúc vô tình nhìn thấy một màn như vậy, Tức! Giận! Bùng! Nổ!!

 

 

~ ~ ~ ~ ~

 

 

[1] kẹo gôm dẻo:

 

 

 

 

___________________

Tác giả:

Một con mèo lười mỗi ngày đều ngủ vùi trong ổ ~ ♥

Một suy nghĩ 4 thoughts on “Mạt Thế Cự Cổ – 117

  1. AAA….đã đên chương 117 rồi…đọc 1 lèo đến đây luôn…

    Yêu yêu thỏ lão đại….

    Giờ xin dựng 1 cái liều, lót ép, cầm cờ *phất phất* : ” chủ nhà cố lên! cố lên! hóng hóng….

Hôn Miu ta đi ~