Đăng trong Đam mỹ

Mạt Thế Cự Cổ – 127


Đệ nhất bách nhị thập thất chương

 

 

Tần Vô Hoa thấp giọng hỏi: “Làm sao vậy?”

 

 

Ngô Diệp sắc mặt có chút trắng bệch, hắn trong một năm gần nhất, cũng giết qua rất nhiều tang thi, lá gan đã sớm luyện lớn, chính là hiện tại hắn mới cảm thấy so với thể lây nhiễm dung hợp bệnh độc mà hệ thống từng nhắc đến, tang thi hình người căn bản không được gọi là khẩu vị nặng, mẹ nó, tuyệt đối là chân chính · tiểu thanh tân.

 

 

* tiểu thanh tân: là thể loại trong sáng, duy mỹ, có lối sống sâu sắc ảnh hưởng một nhóm thanh niên, bất kể là lý tưởng sống, con người hay ước mơ khát vọng, tiểu thanh tân đều trang nhã, tự nhiên, giản dị. Ở đây Ngô Diệp ám chỉ so với tang thi cá biến dị hình thù kỳ quái, tang thi hình người hình dạng đáng yêu xinh đẹp hơn rất nhiều

 

 

Thứ kia chính là cá chình [1] đi… Mẹ nó, về sau không bao giờ ăn cá chình nữa. Mạt thế thực nguy hiểm, thực muốn về nhà QAQ.

 

 

Nhị thiếu sắc mặt tái nhợt cùng Tần Vô Hoa giải thích nói: “Phía trước xuất hiện thể lây nhiễm dung hợp bệnh độc D, cẩn thận một chút.”

 

 

Tần Vô Hoa vừa nghe, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng.

 

 

Thứ gọi là thể lây nhiễm dung hợp bệnh độc D, chính là chỉ sâu biến dị ký sinh lên thân thể tang thi, song phương hợp thể sản sinh biến dị cấp độ hai, tựa như sâu mà không phải sâu, tựa như tang thi mà không phải tang thi. Sau khi hai bên kết hợp, tang thi làm kí chủ trải qua lần biến dị thứ hai, sinh ra năng lực mới, sức chiến đấu càng thêm mạnh mẽ càng thêm biến hóa xảo quyệt. Nói cách khác, thể lây nhiễm dung hợp bệnh độc D không cần ỷ lại vào răng nanh cùng móng tay (móng vuốt), mà sẽ giống như dị năng giả sinh ra một ít năng lực ‘siêu tự nhiên’.

 

 

Càng đáng sợ hơn chính là, tang thi nổ đầu liền chết, nhưng sâu biến dị ký sinh trong cơ thể của chúng nó sẽ không chết, nếu không cẩn thận, nhân loại sẽ trở thành kí chủ mới của chúng nó. Sâu biến dị đối với thịt thối máu tanh của tang thi không có hứng thú, nhiều nhất chỉ là chia sẻ một chút năng lượng tinh hạch trong thân thể của tang thi, hấp thu năng lượng kéo dài mạng sống để trở nên càng mạnh hơn. Nhưng mà huyết nhục thơm ngọt của nhân loại thì khác, không những khiến cho chúng nó lấp đầy bụng, gia tăng tốc độ tiến hóa, còn là một trong những nguồn năng lượng quan trọng để chúng nó sinh sản hậu đại.

 

 

Đương nhiên, nếu như sâu biến dị cần nhân loại làm đồ ăn cùng nguồn năng lượng tiến hóa, một ít sâu biến dị cấp bậc cao hơn một chút cũng sẽ giống như tang thi, dần dần ngưng tụ ra hạch năng lượng. Ở trong thế giới vũ trụ cao đẳng, những hạch năng lượng này là nguồn năng lượng quan trọng được nhân loại sử dụng để sinh tồn cùng phát triển, tựa như dầu mỏ than đá trong xã hội đương thời. Một vài bộ phận thân thể của sâu biến dị, cũng sẽ trở thành những vật liệu trọng yếu như trang bị vũ khí, y dược, dụng cụ phòng hộ…

 

 

Cho nên, chiến tranh giữa hai chủng tộc này, ngay từ đầu đã định sẵn không chết không ngừng.

 

 

Xe lại chạy hơn hai giờ đồng hồ, thái dương từng chút một ngả về phía tây, xe dẫn đường phía trước truyền đến mệnh lệnh chỉnh đốn dừng xe. Mọi người đều ngừng xe ở dưới bóng cây bên đường cái nông thôn, nên xuống xe kiểm tra xe cộ liền kiểm tra xe cộ, nên đổ xăng liền đổ xăng, còn có vài người kết bạn tìm địa phương giải quyết nhu cầu sinh lý. Ngô Diệp cùng Tần Vô Hoa từ trên xe nhảy xuống, Ngô Diệp một phen giữ chặt Dương – Hà hai người đang định đi tìm nơi ‘thoát nước’, thấp giọng dặn dò: “Xung quanh không an toàn, đi nhanh về nhanh, trong bụi cỏ có thể có cái gì đó, ngàn vạn lần không thể để cho chúng nó tới gần người.”

 

 

Dương – Hà hai người nhất thời trong lòng rùng mình, Ngô Diệp là cường giả dị năng giả ngay cả thang thi cấp bốn cũng có thể thoải mái xử lý, bọn họ thời điểm trốn ở ổ tang thi huyện Thanh Dân để giết tang thi, cũng không thấy hắn cẩn thận nghiêm túc như vậy, sự tình khẳng định không đơn giản.

 

 

Hai người vội vàng gật đầu, cũng không dám ỷ vào tài cao gan lớn tiến sâu vào trong bụi cỏ. Dù sao đều là người là trưởng thành cũng không sợ bị người khác coi trộm, tùy tiện đi vài bước, cởi quần ‘thoát nước’, lập tức trở lại bên cạnh xe, một mặt dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng động tĩnh xung quanh, một mặt kiểm tra xe cộ, da mặt dày để đặc vệ đội đổ xăng vào xe của bọn họ.

 

 

Ngô Diệp cùng Tần Vô Hoa tìm một địa phương tương đối bí mật, giải quyết xong sinh lý, trên đường trở về chợt nghe thấy vài tiếng súng liên tiếp vang lên. Hai người liếc nhau, đáy mắt đều che giấu không nổi lo lắng.

 

 

Hai người bọn họ vừa trở lại bên cạnh xe, Trình Lượng đã lại đây. Thuộc hạ của gã đeo găng tay plastic [2], cẩn thận từng ly từng tí cầm một con tang thi cá nửa đầu đã bị đập tới nát bét, trên thân thể vẩy cá bong tróc lộ ra từng mảng bọc mủ chi chít. Trình Lượng vẻ mặt lo lắng đối với Ngô Diệp nói: “Ngô thiếu, cậu xem thứ này hẳn là cá đi?”

 

 

Tang thi cá cái đầu không lớn, đã không thể nhìn ra đây là chủng loại gì. Nửa đoạn thân thể còn lại dài ước chừng 20 cm, rộng bằng bàn tay, hai sườn bụng mọc ra chi chít những khớp chân ngắn như xương lại không phải xương giống như chân bọ ngựa [3], cho dù đã không còn đầu, những chiếc chân này vẫn hơi hơi co rút.

 

 

Ngô Diệp còn chưa kịp nói chuyện, vài nhuyễn trùng biến dị bán trong suốt, bỗng nhiên từ trong lớp thịt hư nửa hư thối của tang thi cá nhảy ra. Thuộc hạ của Trình Lượng tâm tình kinh hách, phản xạ có điều kiện đem tang thi cá ném ra ngoài. Ngô Diệp phản ứng cực nhanh, từ trong trống rỗng ngưng kết ra một đạo tường băng, trực tiếp đem tang thi cá bay về hướng hắn bắn ngược ra ngoài. Tang thi cá chết tới không thể chết hơn nện xuống bên chân Trình Lượng, Trình Lượng co rút lùi lại vài bước, sợ đến mức sắc mặt đều thay đổi.

 

 

Trình Lượng rất rõ ràng, Việt Thủy bên này có rất nhiều người chết vì một loại sâu biến dị không biết tên, nghe nói loại sâu này sau khi ký sinh vào trong cơ thể người, có thể đem người từ trong ra ngoài cắn nuốt chỉ còn lại xương cốt. Từ khi nào, trong cơ thể của tang thi cũng xuất hiện sâu ký sinh? Loại sâu này cùng loại sâu trong truyền thuyết kia, là cùng một loại sao?

 

 

Người vừa cầm tang thi cá kia, sắc mặt khó coi dọa người, hắn có chút thần kinh nhạy cảm thầm nghĩ, vừa rồi sâu biến dị có phải hay không đã chui vào trong thân thể của hắn? Trên người hắn vốn không có bao nhiêu vết muỗi cắn, trong nháy mắt chỉ cảm thấy toàn thân khó chịu ngứa ngáy vô cùng, lộ ra vẻ mặt khóc tang, so với chết cha chết mẹ còn khó coi hơn.

 

 

Ngô Diệp nhanh chóng đóng băng nhuyễn trùng đang tính toán chui vào trong lòng đất, sắc mặt không tốt đối với Trình Lượng nói: “Tôi đề nghị anh đem những người vừa rồi đã tiếp xúc qua con tang thi cá này tập trung lại một chỗ.”

 

 

Trình Lượng theo bản năng gật gật đầu, lập tức lại có chút bất mãn, hắn mới là lão đại của đặc vệ đội, dựa vào cái gì lại để cho Ngô Diệp ra lệnh? Chẳng qua, bất mãn thì bất mãn, Trình Lượng cũng sợ gặp chuyện không may, liền đem mười mấy thành viên của đặc vệ đội vừa rồi tiếp xúc qua tang thi cá tập kia tập trung lại trên một chiếc xe.

 

 

Mười mấy thành viên đặc vệ đội kia trong lòng thập phần sợ hãi bất an, sau khi ngồi trên xe đều có chút dại ra. Trước đó đặc vệ đội bởi vì bị muỗi truyền nhiễm bệnh khuẩn dẫn phát ung thư máu đã chết vài chục người, bầu không khí đã cực kỳ ngưng trọng, hiện tại lại xảy ra chuyện này, mọi người trong lòng tựa như bị đè ép một tảng đá vô cùng lớn, cảm thấy có chút không thở nổi. Vì thế hành trình không rõ phía trước càng tăng thêm vài phần nghiêm trọng cùng áp lực.

 

 

Nửa đêm, trên chiếc xe bị cô lập, bỗng nhiên truyền ra tiếng kêu gào thảm thiết đau đớn. Một thành viên ngã vào trong thùng xe, toàn thân không ngừng run rẩy, huyết nhục trên người lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được không ngừng giảm bớt, bất quá vài phút ngắn ngủi, vài địa phương trên tay, chân cùng đầu của hắn da thịt biến mất, lộ ra xương cốt trắng như tuyết. Dưới ngọn đèn khẩn cấp sáng ngời, một nhuyễn trùng bán trong suốt ăn đến cái bụng căng tròn, ở trong thân thể của hắn không ngừng mấp máy cắn nuốt huyết nhục.

 

 

Đây, tuyệt đối là cảnh tượng địa ngục.

 

 

Hơn mười thành viên đặc vệ đội bị cách ly khác đầu tiên là bị dọa choáng váng, tiếp theo một đám không quan tâm chiếc xe đang chạy tốc độ cao, từ trên xe nhảy xuống. Một vài người tranh cướp chạy như điên về hướng hoang dã hắc ám, một vài người liều mạng thét chói tai chặn lại chiếc xe phía sau.

 

 

Trong bối rối, thành viên đặc vệ đội rốt cuộc hướng đồng bạn của chính mình nổ súng.

 

 

Tài xế chiếc xe này phát hiện không đúng, nhưng mà nhảy ra khỏi xe chỉ có một con đường chết, không nhảy khỏi xe cũng chỉ có một con đường chết, trong tuyệt vọng, hắn quẹo mạnh tay lái, đem toàn bộ chiếc xe chắn ngang đường, ý đồ ngăn lại chiếc xe phía sau, khát cầu một đường sống. Tài xế phía sau hiển nhiên đã bị biến cố đột nhiên xuất hiện dọa sợ, chậm một nhịp đạp phanh xe, thẳng tắp đâm tới, ầm vang một tiếng nổ, ánh lửa tận trời.

 

 

Một hồi tai nạn xe cộ liên hoàn, sau hừng đông, xe dừng lại ven đường, đặc vệ đội lại tổn thất hơn 400 người.

 

 

Lúc này, cách Việt Thủy chỉ có hơn 300 km, kính viễn vọng xa xa có thể nhìn thấy đàn tang thi chim đông nghìn nghịt xoay vòng giữa không trung, dọc theo đường đi tang thi cá cũng nhiều lên rõ ràng. Lĩnh giáo qua sự khủng bố của tang thi cá, nhóm thành viên đặc vệ đội đều tận lực đứng xa xa bắn chết những con tang thi cá có vẻ ngoài đáng sợ tốc độ lại rất nhanh kia. So với tang thi hình người cùng hình thú, muốn bắn trúng đầu tang thi cá tốc độ cực kỳ mau lẹ kia, rõ ràng khó khăn hơn rất nhiều. Cho dù mọi người đề cao tâm cảnh giác tới cực điểm, vẫn không thể tránh khỏi có người bị trúng chiêu.

 

 

Không khí của đặc vệ đội trở nên phi thường trầm thấp, một cỗ áp lực khủng hoảng yên lặng lưu chuyển trong đặc vệ đội.

 

 

Khu dân cư Việt Thủy tình huống so với mong muốn còn bết bát hơn, từ lời kể của những người sống sót trốn ra được, khu dân cư đang hoàn toàn bị tang thi triều vây quanh, cuối cùng hình thành tang thi vây thành. Bầu trời bị tang thi chim chiếm cứ, máy bay căn bản không thể bay lên. Tình hình bên trong thành cực kỳ gay go, nguồn nước trong thành đã bị ô nhiễm, rất nhiều người đã bị sâu biến dị ký sinh, có người muốn bảo vệ thành, có người muốn rời thành tìm một cơ hội sống sót, bên trong thành hoàn toàn lâm vào hỗn loạn. Nghe nói cao tầng bên trong thành khống chế binh lực, muốn ngầm chạy trốn, nhóm người sống sót phẫn nộ không ngừng đốt giết họ hàng thân thích của cao tầng…

 

 

Tang thi còn chưa phá thành, người sống sót trước hết tự mình rối loạn trận tuyến.

 

 

Chẳng qua cũng có thể lý giải sự điên cuồng sau cùng của nhân loại trong tuyệt vọng.

 

 

Tại loại thời điểm này, người sống sót có thể chạy thoát khỏi khu dân cư Việt Thủy, đều là những người kẻ cực kỳ giảo hoạt lại có thực lực, người như vậy thật sự quá ít. Đoàn xe một đường chạy không ngừng, thẳng đến khi Trình Lượng gặp được những người bản thân muốn hộ tống, dọc theo đường đi số lượng người sống sót đụng phải cũng ước chừng vạn người. Trong đó đại bộ phận người đều chạy trốn từ trong những thành vệ tinh tình huống không nghiêm trọng lắm, chân chính trốn thoát khỏi chủ thành, không tới trăm người.

 

 

Khu dân cư Việt Thủy có 450W người sống sót, trong đó chủ thành liền chiếm tới hơn 350W người, những người đó e rằng cũng chỉ có một con đường chết..

 

 

Đặc vệ đội của khu dân cư Việt Thủy có ước chừng ba vạn người, vì hộ tống nhân viên nghiên cứu của viện nghiên cứu khoa học rời khỏi khu dân cư Việt Thủy, tổn thất hơn một vạn người. Một bộ phận nhỏ nhân viên nghiên cứu khoa học cùng người nhà của bọn họ cũng bị chết trong tường vây tang thi đáng sợ, vốn hơn 4000 nhân viên nghiên cứu, cộng thêm người thân của bọn họ là 12000 người, hiện giờ chỉ còn lại có 8000 người.

 

 

Đặc vệ đội của khu dân cư Việt Thủy trong lúc hỗn loạn mạnh mẽ lao ra khỏi thành, chỉ mang theo một bộ phận rất ít vật tư, hơn nữa trên đường đi còn tổn thất không ít, chỉ có thể tới nơi ước định chờ Trình Lượng đến cứu trợ. Song phương sau khi thuận lợi gặp nhau, ngay cả công phu nói chuyện cũng không có, đã bị tang thi triều đột nhiên tụ lại truy đuổi.

 

 

Ngô Diệp cùng Tần Vô Hoa quyết định thật nhanh, giải quyết dứt điểm ba con tang thi khổng lồ dẫn đầu, ba viên chanh tinh thuận lợi bám trụ cước bộ của đại quân tang thi, khiến cho quân đoàn tang thi lâm vào trong hỗn loạn chém giết, đoàn xe lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, thành công đào thoát.

 

 

Trên đường trở về thập phần không thuận lợi, trong đám người chạy trốn từ Việt Thủy bên kia, có một bộ phận người đã bị sâu biến dị ký sinh, cứ vài giờ trôi qua, tử vong liền xuất hiện, càng ngày càng nhiều người bị lây nhiễm sau đó bỏ mạng, cả đội ngũ lâm vào trong khủng hoảng. Cho dù là đặc vệ đội kỷ luật nghiêm minh cũng sinh ra ý niệm chạy trốn trong đầu, càng đừng tới nhóm nhân viên nghiên cứu cùng thân thích của bọn họ.

 

 

Đội trưởng đặc vệ đội của Việt Thủy ở trong tường vây tang thi bất hạnh hi sinh, Trình Lượng là người được thủ đô đặc biệt cử tới, tự nhiên sẽ nhận nhiệm vụ lúc lâm nguy, trở thành người phụ trách toàn bộ đội ngũ. Đừng nói Trình Lượng vốn không có năng lực lãnh đạo, gã sợ hãi bị nhuyễn trùng biến dị ký sinh, cả ngày trốn ở trong xe riêng, ăn uống ngủ nghỉ đều giải quyết bên trong xe, sau đó thông qua bộ đàm điều khiển chỉ huy những người khác, ngay cả mặt mũi cũng không dám lộ diện. Đội ngũ tự nhiên càng thêm tan rã.

 

 

Hơn nữa, thời tiết nóng bức, đoàn xe đã chạy không ngừng nghỉ suốt một tuần, động cơ cùng lốp xe cũng chịu không nổi, trên đường trở về trên cơ bản mỗi ngày đều sẽ có xe bị nổ lốp thậm chí bị cháy động cơ. Thời điểm vận khí tốt, xung quanh ít tang thi, còn có thể dừng lại sửa xe, mọi người cùng nhau đi giải quyết sinh lý; thời điểm không vận khí không tốt, chỉ có thể bỏ xe mang theo vật tư này nọ chạy trốn; thời điểm vận khí càng thêm không tốt, một chiếc xe hoặc là gặp tai nạn bỏ mình, hoặc là biến thành đồ ăn của tang thi.

 

 

Tại trong bầu không khí hít thở không thông này chạy trốn ba ngày, rốt cuộc có một bộ phận đặc vệ đội nổi lên suy nghĩ phản loạn. Đêm ngày thứ tư, hơn 30 chiếc xe tải chất đầy vật tư cùng người, thừa dịp hỗn loạn do bóng đêm cùng tang thi triều đưa tới, lặng yên không một tiếng động biến mất, thẳng đến ngày hôm sau Trình Lượng mới thu được tin tức. Ít một chút đặc vệ đội, ít một chút vật tư, Trình Lượng có thể không để trong lòng, chính là trong những chiếc xe chạy trốn, có tám chiếc xe toàn bộ đều là nhân viên nghiên cứu khoa học!

 

 

Hiển nhiên, vụ chạy trốn này là kế hoạch có dự mưu, không chỉ có nhân viên nghiên cứu khoa học chạy trốn, ngay cả thân thích của bọn họ toàn bộ cũng biến mất không bỏ sót một ai. Trong đám nhân viên nghiên cứu khoa học chạy trốn, có bốn người phụ trách các hạng mục bất đồng trong viện nghiên cứu khoa học Việt Thủy, có một vị là ‘thái sơn bắc đẩu’ trên phương diện nguồn năng lực mới ở trước mạt thế, nghe nói đối với khai phá nguồn năng lực của tinh hạch đã có chút nghiên cứu, Lý Vương Kỳ đặc biệt căn dặn Trình Lượng phải đem người này mang về.

 

 

* dự mưu: lập kế hoạch từ trước

 

 

* thái sơn bắc đẩu: nhân vật tài giỏi được mọi người kính trọng nể phục

 

 

Hiện tại người cứ như vậy thần không biết quỷ không hay biến mất, Trình Lượng ngay cả suy nghĩ muốn tử tự cũng có. Những người kia nửa đêm chạy trốn, đến hừng đông thời gian đã trôi qua vài tiếng đồng hồ, đi nơi nào để tìm người?

 

 

Phàm là sự tình không có mở đầu, một khi có người thứ nhất ăn cua đồng, sẽ có rất nhiều người phát hiện ra sự kỳ diệu của cua đồng.

 

 

Trong hai ba ngày kế tiếp, lại không ngừng có người chạy trốn. Chờ đến khi Trình Lượng rốt cuộc gặp được đặc vệ đội thủ đô phái tới đây tiếp ứng, nhân viên nghiên cứu khoa học đã chạy hơn một nửa. Đặc vệ đội chạy ra từ Việt Thủy, tiêu trừ số lượng người âm thầm bỏ trốn cùng số lượng người tử vong, ban đầu có hơn một vạn người, hiện tại chỉ còn dư lại không đến 4000 người.

 

 

Nếu không đúng lúc gặp được đặc vệ đội từ thủ đô tới đây tiếp ứng, đoàn xe ngay cả xăng cũng rất nhanh cạn kiệt. Thủ đô bên kia ước chừng tình huống cũng không tốt, kế hoạch ban đầu là để cho anh em Lý Huyên Mẫn tới đây tiếp ứng Trình Lượng, cuối cùng lại biến thành tâm phúc kiêm bạn từ nhỏ của Lý Huyên Mẫn – Vạn Thành Khải.

 

 

Vạn Thành Khải thấy Trình Lượng đem sự tình biến thành như vậy, nửa điểm mặt mũi cũng không cấp cho gã, đổ ập xuống đầu gã một đống thóa mạ. Sau đó Vạn Thành Khải lấy thủ đoạn lôi đình chỉnh đốn lại đội ngũ, vốn đội ngũ đã sắp tan rã lại nhanh chóng ngưng tụ lại, không có một ai dám chạy trốn nữa.

 

 

Tần Vô Hoa đã sớm thống qua phương pháp giám thị biết được Trình Lượng tâm hoài bất quỹ, rất có thể ở trên đường đi sử dụng thủ đoạn để đối phó bọn họ. Cách Lam Thành càng ngày càng gần, Ngô Diệp bọn họ lại càng thêm cẩn thận, dọc theo đường đi, bọn họ chỉ ăn đồ ăn do bản thân chuẩn bị, chưa bao giờ chạm tới ‘mỹ thực’ mà Trình Lượng tốt bụng đưa cho. Còn một ngày nữa sẽ đến Lam Thành, Vạn Thành Khải mắt thấy Trình Lượng không cách nào hoàn thành nhiệm vụ, liền tự thân xuất mã, mang theo rượu ngon, mời Ngô Diệp bọn họ cùng nhau ăn tối.

 

 

* tâm hoài bất quỹ: trong lòng có ý đồ xấu

 

 

Hà Đại Thịnh sử dụng thịt hộp cùng chút rau dưa còn dư lại ở trên xe nấu một nồi lẩu thập cẩm, Vạn Thành Khải lấy ra rượu vang đỏ, vừa định rót rượu cho mấy người Ngô Diệp, Thỏ Lão đại ‘nghịch ngợm’ phun ra một mảnh băng vụn, trực tiếp đập vỡ bình rượu.

 

 

Ngô Diệp giả bộ lộ ra vẻ mặt xin lỗi, cười nói: “Tiểu tử này bị tôi chiều hư, một chút cũng không chịu nghe lời, xin Vạn ca thứ lỗi.” Không đợi Vạn Thành Khải nói chuyện, Ngô Diệp quay đầu nói với Hà Đại Thịnh, “Lão Hà, đem bình Lafite [4] trân quý của tôi lấy ra đây, hôm nay nhất định phải cùng Vạn ca vui vẻ uống vài ly.”

 

 

Vạn Thành Khải nếu còn không hiểu được Ngô Diệp là cố ý, gã chính là óc heo. Gã nhanh như chớp xâu chuỗi mọi chuyện, liền rõ ràng quá nửa là Trình Lượng bên kia xảy ra vấn đề, khiến cho Ngô Diệp sớm biết được hành động của bọn họ. Trình Lượng không rõ ràng những thí nghiệm mà Lý gia ngầm thực hiện đối với dị năng giả, nhưng gã thì biết rõ, hơn nữa còn là một trong những người được lợi. Ngô Diệp cùng Tần Vô Hoa thực lực phi thường mạnh mẽ, so với hai anh em Lý Huyên Mẫn cũng lợi hại hơn rất nhiều, cho dù hai người này dị năng chưa đạt đến ngưỡng cửa cấp năm, nhưng công khai xé rách mặt, bọn họ tuyệt đối không chiếm được bất kỳ chỗ tốt nào.

 

 

Vạn Thành Khải thu liễm thất vọng cùng phẫn uất ở đáy lòng, âm thầm đem mười tám đời tổ tông của Trình Lượng mắng chửi, trên mặt cố gắng lộ ra vẻ tươi cười, đổ đầy một bụng rượu vang đỏ ướp lạnh, mới trở lại trên xe thiết giáp của chính mình, vừa lên xe liền đem Trình Lượng thóa mạ một trận. Trình Lượng lúc này làm sao còn có nửa phần hăng hái như thời điểm mới tới Lam Thành, cả ngày xám xịt rụt cổ, nghĩ đến hết thảy sau khi trở lại thủ đô, toàn thân liền không nâng dậy nổi một chút sức lực, tỏa nhiệt đổ mồ hôi, ban đêm đau đầu ăn không nổi thức ăn. Gã tưởng rằng tâm tình không tốt là do bị say nắng, cũng không biết đây là dấu hiệu giai đoạn đầu của lây nhiễm HIV.

 

 

Sau khi tới địa phận Lam Thành, Ngô Diệp cùng Tần Vô Hoa thành công lui thân, cùng Vạn Thành Khải và Trình Lượng từ biệt, không trực tiếp quay trở lại Lam Thành, ngược lại đi tới khu dân cư Nguyên Thủy đã bị bỏ hoang. Ở Nguyên Thủy hẳn chỉ có nhân viên thăm dò cùng dị năng giả hệ thổ, hiện tại bỗng nhiên nhiều ra thêm vài ngàn người sống sót.

 

 

Những người này rõ ràng là đặc vệ đội cùng nhân viên nghiên cứu khoa học và thân thích của bọn họ nửa đường chạy trốn.

 

 

Ngô Diệp có ý định đem khu dân cư Nguyên Thủy cải tạo thành thành vệ tinh công nghiệp quân sự của Lam Thành, đã sớm phái người đem toàn bộ số lượng tang thi không nhiều lắm ở trong ngoài Nguyên Thủy xử lý sạch sẽ, một lần nữa tu sửa lại tường thành đã bị đẩy sụp, nơi này lại một lần nữa khôi phục lại bộ dáng thế ngoại đào nguyên trước kia.

 

 

* thế ngoại đào nguyên: chốn bồng lai tiên cảnh, địa phương bình yên xinh đẹp

 

 

Dương Khởi lái xe tiến vào khu dân cư Nguyên Thủy, bên trong đám người chạy nạn buổi sáng vừa mới đến đây, ba vị phó đội trưởng của đặc vệ đội bước ra, đi theo Ngô Diệp cùng Tần Vô Hoa đồng thời tiến vào một gian phòng làm việc.

 

 

Quý Tường bên kia từ sáng sớm đã thu được tin tức do bồ câu biến dị truyền trở về, trước hết thông báo cho đội thân vệ của Ngô Diệp đi ra ngoài tiếp ứng cùng dàn xếp những người chạy nạn này, mất cả một ngày, mọi người nhao nhao ồn ào cuối cùng cũng tạm thời dàn xếp xong.

 

 

Ba phó đội trưởng đặc vệ đội sau khi tiến vào văn phòng, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Tần Vô Hoa, cung kính dùng quân lễ tiêu chuẩn hô to: “Thủ lĩnh!”

 

 

* quân lễ: chào theo nghi thức của quân đội, chào kiểu lính

 

 

Đúng vậy, ba người này không chỉ là binh lính trước kia từng đi theo Tần Vô Hoa, còn là thuộc hạ, chiến hữu đã từng cùng y có giao tình vào sinh ra tử làm nhiệm vụ, cũng là thế lực tâm phúc mà y ẩn sâu trong Lý gia. Tần Vô Hoa ở trong quân đội do Lý gia quản lý lăn lộn mày mò 11, 12 năm, bản thân y cũng tồn tại tâm tư khác, không có khả năng không âm thầm cài vào thế lực. Từ lúc đáp ứng Trình Lượng cùng gã đồng thời xuôi nam cứu người, Tần Vô Hoa đã suy tính nếu gặp được thuộc hạ cũ, phải nghĩ cách đào góc tường của Lý gia, đem nhân viên nghiên cứu khoa học của khu dân cư Việt Thủy đào một phần lại đây, bổ sung thực lực cho viện nghiên cứu khoa học của Lam Thành.

 

 

Tần Vô Hoa vốn tưởng rằng có thể gặp được một tâm phúc đáng tin đã là không tệ lắm rồi, không ngờ thế nhưng một hơi gặp được hai người. Hai người này ở trước mạt thế bởi vì đủ loại nguyên nhân phải rời khỏi đội đặc chủng Cô Lang do y quản lý chỉ huy, chuyển nhập vào biên chế phổ thông. Sau mạt thế, hai người trải qua nhiều lần thuyên chuyển đều gia nhập đặc vệ đội, bị phân phối đóng quân tại khu dân cư Việt Thủy. Bọn họ phụng mệnh hộ tống nhân viên nghiên cứu khoa học rời khỏi Việt Thủy, không ngờ thế nhưng gặp được Tần Vô Hoa.

 

 

Tần Vô Hoa sau khi thăm dò dò xét, biết được hai người bọn họ vẫn hướng về mình, Ngô Diệp đem hai tấm phù trung tâm cuối cùng sử dụng trên người hai người, rồi âm thầm cùng bọn họ bí mật vạch kế hoạch, bày ra sự kiện chạy trốn…

 

 

Đặc vệ đội nhìn thì phong cảnh, nhưng trên thực tế sinh hoạt còn không bằng không một ít liệp thi giả, đối với những thành viên đặc vệ đội bình thường như bọn họ mà nói, cả ngày phải xông lên tuyến đầu làm nhiệm vụ nguy hiểm nhất, nói trắng ra chính là vật hi sinh.

 

 

Hơn nữa sau mạt thế, bọn họ bị cưỡng bách hạn chế trong quân đội, cha mẹ vợ con anh chị em mỗi người đều không có cách nào để ý, hoàn toàn không biết sống chết của người nhà, rất nhiều thành viên đặc vệ đội đều ôm tâm lý nản lòng thoái chí sống được một ngày tính một ngày. Dọc theo đường đi từ Việt Thủy xuôi bắc chạy trốn, không ngừng có người tử vong, rất nhiều thành viên đặc vệ đội đều động tâm tư mang theo vật tư chạy trốn, tùy tiện tìm một khu dân cư nào đó mai danh ẩn tích, làm một liệp thi giả phổ thông sống qua ngày. Bằng không, chiếu theo tình cảnh rối loạn của khu dân cư Việt Thủy bên kia, sớm muộn gì bọn họ cũng tránh không thoát kết cục trở thành vật hi sinh cho đám người nắm quyền kia.

 

 

Tần Vô Hoa sau khi cùng hai người này nhận thức liên hệ, hai người này lập tức bắt đầu âm thầm xúi giục, bày ra sự kiện phản loạn chạy trốn. Không phải tất cả nhân viên nghiên cứu khoa học đều muốn đi tới phương bắc, bọn họ vừa giật dây những người nguyện ý chạy trốn, lại cường ngạnh ép buộc một bộ phận những nhân viên nghiên cứu khoa học có năng lực cùng người nhà của bọn họ. Hai người bọn họ là phó đội trưởng đặc vệ đội của khu dân cư Việt Thủy, không ai so với bọn họ rõ ràng hơn nhân viên nghiên cứu khoa học nào có bản lãnh thật sự, Trình Lượng bị nhuyễn trùng biến dị dọa cho sợ hãi ngay cả xe cũng không dám bước ra, căn bản không có tâm tư ai bài quản lý những nhân viên nghiên cứu khoa học này, vừa lúc tạo cho bọn họ cơ hội có thể hành động.

 

 

Bọn họ hai người vốn phó đội trưởng, Trình Lượng không dám xuống xe ra mặt, chỉ đành trao cho phó đội trưởng cấp dưới một ít quyền lực, điều này khiến cho hai người bọn họ chiếm được quyền điều hành cùng tự do rất lớn. Sắp xếp đổi xe cho một ít nhân viên nghiên cứu khoa học cùng người nhà của bọn họ, an bài chuyển giao vị trí công tác cho những thuộc hạ là thành viên tâm phúc trong đặc vệ đội bằng các nguyên nhân không quá rõ ràng.

 

 

Cứ như vậy, hai người này lục tục lấy đi đại bộ phận nhân thủ. Trình Lượng tưởng rằng đây là biến cố ngẫu nhiên xảy ra, không biết sự kiện này ngay từ đầu là một hồi âm mưu được thiết kế tỉ mỉ.

 

~ ~ ~ ~ ~

 

 

[1] cá chình:

 

[2] găng tay plastic:

 

[3] bọ ngựa:

 

[4] Lafite (Château Lafite Rothschild): là một nhãn hiệu rượu vang của Pháp, thuộc sở hữu của gia đình Rothschild kể từ thế kỷ 19. Nó là một trong những loại rượu vang đỏ có đắt nhất thế giới

 

 

 

___________________

Tác giả:

Một con mèo lười mỗi ngày đều ngủ vùi trong ổ ~ ♥

Một suy nghĩ 1 thoughts on “Mạt Thế Cự Cổ – 127

Hôn Miu ta đi ~