Đăng trong Đam mỹ

Mạt Thế Cự Cổ – 137


Đệ nhất bách tam thập thất chương

 

 

“Đám sâu này đại khái còn khoảng 30 phút nữa sẽ đến Lam Thành.” Ngô Diệp nói xong nhanh chóng đi về hướng bãi đỗ xe, hắn hiện tại phải đến cổng thành ổn định thế cục.

 

 

Tần Vô Hoa nói: “30 phút hẳn là đủ để đại bộ phận liệp thi giả rút lui về Lam Thành, nếu muốn ở cổng thành kiểm tra đo lường, chút thời gian ấy căn bản không đủ.”

 

 

Ngô Diệp tốt xấu gì cũng làm chủ thành lâu như vậy, sẽ không đến mức mọi chuyện đều ỷ lại người khác ra chủ ý cho hắn, hắn nghĩ nghĩ nói: “Nếu không như vậy, trước thả những người này vào trong thành, sau đó sắp xếp để bọn họ tiến hành kiểm tra đo lường ở trong thành.”

 

 

“Hiện tại cũng chỉ có thể như vậy, anh lập tức thông báo để vệ binh phòng vệ đội đem những người này dẫn tới khu cách ly tạm thời, ở khu cách ly tiến hành đo lường.”

 

 

Ngô Diệp bổ sung: “Em lập tức gọi điện thoại cho Kỉ Vân, bảo anh ta đem cái lồng cách ly loại nhỏ kia mang đến khu cách ly, đem lồng cách ly khởi động, tận lực tránh cho nhuyễn trùng biến dị lan truyền.” Mục tiêu tang thi tốt xấu gì cũng khá lớn, liếc mắt một cái có thể nhìn thấy, cho dù bị cắn bị thương, còn có vắc-xin phòng bệnh có thể cứu lại được. Nếu bị nhuyễn trùng biến dị ký sinh, vừa không có thuốc nào có thể chữa trị hiệu quả, hơn nữa một khi chúng nó ở trong thành hàng loạt sinh sôi nẩy nở lan truyền, hậu quả không có cách nào tưởng tượng nổi.

 

 

Hai người nói xong đều tự gọi điện thoại thông báo cho nhân viên có liên quan, sau đó bằng tốc độ nhanh nhất trước hết lái xe đi đến cổng thành. Chờ khi bọn họ đến đã là 10 phút sau, phòng vệ đội sau khi tiếp nhận mệnh lệnh, trước tiên duy trì ổn định trật tự, hơn một vạn nhân viên phòng vệ đội, lợi dụng cọc giao thông [1] đem hai bên đường phong tỏa, ở giữa chừa ra một con đường đủ để một chiếc xe tải đi qua. Nhóm vệ binh phòng vệ đội trên vai vác súng, đạn đã lên nòng đứng ở trên xe, họng súng đen thui nhắm ngày giữa con đường, liệp thi giả vừa mới ừ ngoài thành tiến vào không dám có tâm lý may mắn, chỉ có thể thành thành thật thật xuôi theo con đường, đi tới khu cách ly.

 

 

Từ khi ký sinh trùng biến dị xuất hiện đến nay, cũng đã có thời gian vài tháng, tất cả mọi người đều biết một khi dính phải thứ đồ vật kia cũng chỉ có một con đường chết, bởi vậy thời điểm ra ngoài thành làm nhiệm vụ đều cực kỳ cẩn thận. Cho dù thời tiết có nóng đến đâu, cũng tận lực không để cho thân thể lộ ra bên ngoài, có người thậm chí còn sử dụng một lớp plastic dày hoặc da động vật bọc lên trên đùi, trên chân làm đồ bảo vệ. Nóng thì nóng, hiệu quả vẫn không tồi, chỉ cần cảnh giác một chút, ít nhất không tới mức ngay lập tức bị trúng chiêu.

 

 

Nhưng mà, mặc kệ cảnh giác như thế nào, theo nhuyễn trùng biến dị không ngừng sinh sôi nẩy nở, nhuyễn trùng biến dị ở ngoài thành chỉ càng ngày càng nhiều lên. Mặt khác một ít sâu biến dị cũng dần dần lộ ra một mặt hung ác của tính công kích, tình huống của nhân loại may mắn sống sót không lạc quan cho lắm.

 

 

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, liệp thi giả ở bên ngoài thành làm nhiệm vụ liều mạng quay trở về phía Lam Thành. Nhưng mà, đã có người bị trùng triều mãnh liệt bao phủ. Sâu biến dị đã dần dần biểu hiện ra tính kỷ luật, chúng nó cũng không giống với tang thi, chỉ gào rống rồi đem đồ ăn ăn luôn, mà là thành thành thật thật đem đồ ăn lưu lại cho mẫu trùng để có thể làm ra cổng hiến cho công cuộc sinh sôi nảy nở của tộc đàn.

 

 

Vô số sâu ào ào tiến vào trong thân thể những người bị bỏ lại phía sau, một lát qua đi, những người này bị tơ tằm màu trắng bao vây thành một đống kén người thật lớn. Vì cam đoan trứng của chúng nó có được một môi trường thích hợp thoải mái, nhóm mẫu trùng giảo hoạt né tranh những bộ phận quan trọng của cơ thể người, đem trứng nhét đầy từng tấc từng tấc huyết nhục trên thân thể bọn họ, đồng thời phân bố trị liệu đặc thù, chất lỏng tê liệt, cam đoan những người này ở trước khi ‘năng lượng’ bị hao hết sẽ không chết.

 

 

Đợi đến khi kén người vỡ tan, bên trong chỉ còn lại một lượng lớn những con sâu con, trừ bỏ xương cốt trơ trọi cùng đáng sợ, ký chủ không còn lưu lại bất cứ thứ gì. Những con sâu con này cấp bậc vẫn còn chưa cao, từ lúc đẻ trứng đến ấp trứng thông thường sẽ không vượt quá một tuần thời gian, từ lúc ấp trứng trưởng thành thành sâu, ước chừng chỉ cần nửa tháng.

 

 

Lấy thân thể nhân loại làm lọ chứa để sinh sản ấp trứng, sâu biến dị sau khi sinh ra trình độ rất cao, càng thêm ‘thông minh’, tốc độ sinh trưởng nhanh hơn, cái đầu rõ ràng lớn hơn so với những con sâu khác, liền ngay cả năng lượng tinh hạch ẩn chứa trong thân thể cũng cường đại hơn.

 

 

Liệp thi giả lạc đàn chỉ là số ít, đại bộ phận mọi người ở trước khi sâu đuổi tới đều đã vọt vào Lam Thành. Khi đám sâu hành quân đến cách Lam Thành chỉ khoảng 1 km, Ngô Diệp hạ lệnh hoàn toàn mở ra lồng năng lượng, không lưu lại bất kỳ khe hở nào. Mắt thấy trong phạm vi tầm mắt, ba chiếc xe bán tải đã không kịp trở về Lam Thành, ở trong tiếng kêu cứu tuyệt vọng, hơn 10 người nhanh chóng bị trùng triều bao phủ.

 

 

Ngô Diệp mở ra quản chế, trùng triều rậm rạp căn bản không ngăn được tầm mắt của hắn, hắn trơ mắt nhìn vô số sâu ồ ạt chui vào trong mắt mũi tai của bọn họ, sau đó ở thời điểm bọn họ vẻ mặt tột cùng đau đớn, bên ngoài thân thể của bọn họ dần dần phân bố ra một ít chất lỏng trong suốt, chậm rãi đem bọn họ bao vây lại, chất lỏng biến thành sợi tơ mềm mại trắng như tuyết, cho đến cuối cùng đem bọn họ biến thành một đống kén người.

 

 

Dưới lớp kén màu trắng, Ngô Diệp có thể rõ ràng nhìn thấy biểu tình thống khổ vặn vẹo của những người này, cùng với cánh mũi hơi hơi phập phồng, cái miệng mở ra khép lại, không tiếng động cầu xin tử vong…

 

 

Muốn sống không được, muốn chết không xong.

 

 

“A Diệp, em không sao chứ?” Tần Vô Hoa thấy sắc mặt của Ngô Diệp nháy mắt trở nên trắng bệch, trong lòng lo lắng không thôi.

 

 

Ngô Diệp thật vất vả mới nhịn xuống cơn buồn nôn, không có ói ra, miễn cưỡng lắc đầu không nói cái gì. Tần Vô Hoa âm thầm xiết chặt nắm tay rồi lại buông ra, lại một lần nữa âm thầm tự trách bản thân ích kỷ, nếu A Diệp ở vị diện bên kia, căn bản không cần phải giống như bây giờ…

 

 

Rất nhanh, đại quân trùng triều hạ xuống, lồng năng lượng bán trong suốt đem chúng nó ngăn chặn ở bên ngoài, nhóm sâu biến dị phẫn nộ va vào lồng năng lượng, gặm cắn lồng năng lượng, ý đồ phá hỏng tầng ngăn cách khốn khiếp đáng ghét này, sau đó cùng mỹ thực chúng nó ao ước trong lòng thân mật tiếp xúc. Không qua bao lâu, trên lồng năng lượng rậm rạp đều là sâu, không trung của Lam Thành bị hoàn toàn bao phủ, không nhìn thấy một tia ánh sáng.

 

 

Tại địa phương xa hơn, lượng lớn tang thi cá mấp máy những chiếc chân phụ nho nhỏ, ở trong tang thi triều đấu đá lung tung, nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện, có rất nhiều nhuyễn trùng bán trong suốt đang rời khỏi thân thể của chúng nó, trái lại chui vào xác chết của tang thi hình người, tang thi hình thú. Theo nắng chiều từng chút từng chút một lặn xuống đường chân trời, trong bóng đêm, đàn tang thi xao động đang phát sinh biến hóa đáng sợ.

 

 

Ngô Diệp, Quý Tường, những thành viên khác của đội thân vệ, nhân viên quản lý cao tầng của Lam Thành cùng với đội trưởng và phó đội trưởng của đội thân vệ, toàn bộ triệu tập đến phòng họp, mời dự cuộc họp khẩn cấp nghiên cứu chiến lược chiến thuật.

 

 

Nhóm người sống sót bên trong Lam Thành, nhìn thấy đầy trời đều là sâu, cùng với thân nhân và bạn bè tụ hợp lại, mặc kệ có từng có tín ngưỡng hay không, giờ khắc này bọn họ đều đang thành kính cầu nguyện, cầu nguyện có ai đó có thể trợ giúp bọn họ bình an vượt qua trận tai họa đáng sợ này.

 

 

Địa phương đặt thiết bị chuyển hoán năng lượng tinh hạch của lồng năng lượng đã bị trông coi nghiêm mật, một hòm tinh hạch được khiêng qua, đám người Lý giáo sư nâng cao toàn bộ tinh thần bảo vệ máy móc, vào giờ phút này tuyệt đối không cho phép xảy ra bất cứ sai lầm nào. Trí não đã được nâng cấp cải tiến đang toàn lực vận hành, một giây không ngừng nghỉ tính toán khả năng cực hạn thiết bị của lồng năng lượng thừa nhận được, tùy thời theo dõi hết thảy biến hóa của lồng năng lượng, đúng lúc cùng đám người Lý giáo sư báo cáo, cũng đưa ra phương án thích hợp nhất.

 

 

Cũng may lý luận của lồng năng lượng sau khi trải qua hệ thống xem xét đánh giá vẫn vượt qua thử thách, tính đến trước mắt, máy móc của lồng năng lượng đều vận hành rất tốt, cho dù vẫn bị sâu biến dị công kích, cũng tạm thời không thấy tình huống nóng lên.

 

 

Kỉ Vân đến tham dự cuộc họp, cậu đưa ra một vấn đề hết sức mấu chốt, “Hiện tại bên trong thành sử dụng chính là năng lượng mặt trời, một khi trùng triều đem lồng năng lượng bao phủ, ánh sáng không thể chiếu vào đây, tấm pin năng lượng mặt trời sẽ mất đi hiệu lực, nguồn năng lượng năng lượng mặt trời chúng ta dự trữ trong pin nhiều nhất chỉ có thể cung ứng cho Lam Thành sử dụng 48 tiếng. Hiện tại không thể xác định được trùng triều khi nào thì kết thúc, tôi đề nghị lập tức cắt điện, bảo đảm vận hành của các máy móc cần thiết, như vậy chúng ta có thể tranh thủ được một khoảng thời gian dài hơn.”

 

 

 

Ngô Diệp gật đầu: “Anh lập tức đi thông báo truyền đạt mệnh lệnh.”

 

 

Sau khi Kỉ Vân rời khỏi phòng họp, Tần Vô Hoa lên tiếng nói: “Lần này trùng triều khí thế hung mãnh, lồng năng lượng căn bản cũng không thể ngăn chặn khí tức của chúng ta, trùng triều khẳng định sẽ không tự động tản đi. Tang thi triều bên ngoài cũng sẽ cách chúng ta càng ngày càng gần, chúng ta phải tính đến trường hợp xấu nhất.”

 

 

Trường hợp xấu nhất Ngô Diệp đã từ hệ thống nơi đó nghe qua một lần, đó chính là trùng triều cùng tang thi triều phối hợp công kích. Lý luận của lồng năng lượng cực hạn là có thể ngăn cản cấp bậc tang thi triều cùng trùng triều số lượng dưới 700W. Hệ thống đã nói, trùng triều lần này đạt đến cấp bậc ngàn vạn, nếu thêm cả tang thi triều, sẽ vượt qua rất nhiều khả năng chịu đựng của lồng năng lượng.

 

 

Sau lần trước hoán đổi kim loại siêu cấp, Ngô Diệp cùng ‘nhóm chiến hữu’ buộc định cơ hồ mỗi ngày đều giết tang thi, đã gom góp được 60 vạn tích phân, cộng thêm số tích phân trước đó, hiện tại hắn có tổng cộng 84W tích phân, còn thiếu hơn 10 vạn tích phân nữa, mới có thể đổi được nhiều kim loại siêu cấp như vậy để lại chế tạo ra một lồng năng lượng mới chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

 

 

Ngô Diệp một bên tính toán, một bên đối với mọi người nói: “Đúng vậy, chúng ta phải chiến đấu, bằng không cho dù có lồng năng lượng cũng chỉ có một con đường chết.”

 

 

Tiễn Hâm hiểu khá rõ thuộc tính của lồng năng lượng, gã lập tức đưa ra nghi vấn, “Sâu không có chỗ nào chui lọt, một khi chúng ta mở ra cửa sổ chiến đấu, sâu sẽ tiến vào, đến lúc đó tai họa vô cùng.” Sâu không giống tang thi, mục tiêu lớn, một phát súng giết một con, nếu không hai ba phát súng bắn tới, chung quy có thể giết chết. Sâu thì tụ lại một đám, cái đầu nhỏ, tốc độ nhanh, có thể ký sinh sinh sản nhanh chóng, quả thực khó lòng phòng bị.

 

 

Chẳng qua đôi lúc, mật độ quá lớn cũng sẽ làm cho người ta có cơ hội lợi dụng.

 

 

“… Hỏa công, đem cửa sổ chiến đấu khống chế ở trong phạm vi nhất định, để dị năng giả hệ hỏa bảo vệ cửa sổ, dùng dị năng thiêu đốt sâu; dị năng giả hệ phong cùng dị năng giả hệ thổng hỗ trợ phòng hộ, tận lực đem sâu biến dị ngăn cản ở bên ngoài cửa sổ. Trí não bên kia tăng mạnh khả năng quản chế, tùy thời theo dõi trạng thái của cửa sổ chiến đấu, một khi tình huống của dị năng giả không tốt, ngay lập tức đóng lại cửa sổ.” Tần Vô Hoa nói xong, nhìn về phía Kỉ Vân một lần nữa trở lại trên ghế ngồi, hỏi, “Trí năng hiện tại có thể đạt đến yêu cầu của tôi không?”

 

 

* hỏa công: tấn công bằng lửa

 

 

Kỉ Vân gật đầu nói: “Hoàn toàn có thể.”

 

 

“Để Lệ Dân Sinh cùng đoàn đội của anh ta tùy thời chờ lệnh, trí não tuyệt đối không thể xảy ra một chút sai lầm.” Ngô Diệp đối với Kỉ Vân nói.

 

 

“Dạ!”

 

 

“Trước hết tiến hành chiến đấu thử nghiệm, tùy thời điều chỉnh phương pháp chiến đấu, vô luận như thế nào tuyệt đối không thể để sâu tiến vào bên trong thành. Tình huống hiện tại không quá lạc quan, tốt nhất ở trước khi tang thi triều bùng phát đuổi tới, xua tan trùng triều.” Ngô Diệp nói, “Quý Tường, ông phụ trách sắp xếp tất cả công tác hậu cần, toàn bộ liệp thi giả tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, những ngành nghề khác giống như mọi ngày thực hiện chức vụ của mình, tuyệt đối không cho phép rối loạn, cũng không cho phép kẻ nào tạo ra ngôn luận tiêu cực bất lợi.”

 

 

“Rõ!”

 

 

Kế tiếp, Ngô Diệp, Tần Vô Hoa cùng đội thân vệ thân kinh bách chiến cùng nhau nghiên cứu phương pháp tác chiến.

 

 

Chiến đấu hết sức căng thẳng.

 

 

~ ~ ~ ~ ~

 

 

[1] cọc giao thông:

 

 

 

___________________

Tác giả:

Một con mèo lười mỗi ngày đều ngủ vùi trong ổ ~ ♥

Một suy nghĩ 2 thoughts on “Mạt Thế Cự Cổ – 137

Hôn Miu ta đi ~